Thơ Tình Chát Đắng



 CHIỀU MƯA

      
Mưa chiều ngập lối thẩn thơ
Dấu chân nước đẫm, cỏ xơ xác buồn
      Bên thềm thu lạnh nhẹ buông
Mối sầu muôn sợi khéo luồn song thưa!
      Đâu chốn cũ, những ngày xưa?
    Bóng hình em đã phủ mưa nhạt nhòa
          Trông vào khoảng lặng xa xa
    Gởi niềm trăn trở, gió là là vương
          Gió mang chín đợi mười thương
    Dạt dào vạn nẻo muôn phương, gió về.
........................................................................
          Mưa chiều một thuở vai kề,
    Bóng in lối mộng, ước thề còn đây....

                                     - Thanh Phong -



SẼ MỜ PHAI?

Những chiều nắng mơ màng xen thổn thức
Hoa bên đường vui với gió trời xanh
Đất nhạt màu khi nắng ấm lùi nhanh
Còn vương lại một chút vàng sắc lá
Một chút cô đơn, dư âm ngày hạ,
Một chút buồn.
Một chút nhớ.
Cả trời thương!....
Vẫn biết,
Hoa đã tàn đâu thắm lại sắc hương
Để e ấp đón hơi sương ngày sớm,
Để ong bướm đắm say hoa vừa chớm........
Và hững hờ, phút đợi chờ......
Gió siết chặt nhớ mong!
Đã mấy mùa xuân hạ lấp thu đông
 Hoa chẳng nở, chắc em không về nữa..........
Nhưng còn đó,
Nắng vàng nắng, tay cầm tay
Có thật là thương nhớ sẽ mờ phai?
Khi kỷ niệm chẳng ngủ say từ ấy?
Khi đêm xuống bao khung trời thức dậy?
Những con đường.
Những khu vườn.
Ánh mắt.
Bờ môi......
Trang vở nào hoa ép gởi đến tôi
Dòng chữ nhỏ, nghiêng nghiêng màu tím.........
..........................................................................................
Chiều lặng lẽ.
Nắng quàng vai.
Năm tháng ấy,
Sẽ mờ phai?

                                                 - Thanh Phong -




Comments

Popular Posts